Trai lớn hỏi vợ, gái lớn gả chồng. Một điều tưởng như là tự nhiên nhưng nhiều lúc là một vấn đề không nhỏ trong gia đình. Phụ huynh khi nhìn thấy con đến tuổi dựng vợ gả chồng mà vẫn im như thóc sẽ khiến cho lòng bất an. Với con cái, kết hôn lại là chuyện của cá nhân và chỉ sẵn sàng kết hôn vì những điều chạm vào tim.

Bài ca dựng vợ gả chồng

Phụ huynh vẫn canh cánh nỗi lo trong lòng về chuyện dựng vợ gả chồng của con cái. Ở cái tuổi nghỉ hưu đến nơi, con cái chạm ngõ ba mươi mà chưa có ý định lập gia đình thì dễ đặt cha mẹ vào chảo lửa đứng ngồi không yên.

Sáng sớm mở cửa nhìn thấy con là muốn nhắc chuyện lập gia đình. Con đi làm vẫn bóng gió chuyện lập gia đình. Con đi làm về, bê bát cơm lên miệng là ca bài ca lập gia đình. Gọi điện cho con, câu trước câu sau lại nói chuyện lập gia đình.

Con cái nghe lắm đôi khi chỉ còn muốn mình bị điếc đột xuất để được yên thân khi nhìn thấy phụ huynh. Những cuộc gọi điện thoại thưa dần vì bị ám ảnh bởi chủ đề lập gia đình. Những bữa cơm đoàn tụ gia đình mỗi ngày vắng dần những đứa con chưa lập gia đình.

Những đứa con lang thang phố xá, bạn bè hoặc vùi đầu vào công việc, lớp học để quên đi nỗi ám ảnh về nhà. Mẹ cha, nhà không còn là nơi để con yên ấm dễ chịu để trở về sau một ngày lăn lộn mưu sinh.

Việc lập gia đình trở thành gánh nặng. Hạnh phúc gia đình trở thành một thứ xa xỉ đối với những người trưởng thành độc thân. Họ không còn thấy hạnh phúc trong gia đình. Làm sao có thể lập gia đình khi nhìn thấy hình ảnh gia đình là như thế?  

Những điều khiến trái tim người độc thân muốn ngả về ai đó

Những người độc thân nhiều tuổi mà chưa lập gia đình không phải là họ không muốn mà họ đang mong muốn tìm một mái ấm gia đình thật sự.

Kết hôn khi đủ duyên

Kết hôn khi đủ duyên

Những lời rao giảng về giá trị gia đình của cha mẹ không mang lại cho họ động lực để quyết định kết hôn. Họ biết gia đình có ý nghĩa thế nào. Họ biết độc thân cô đơn và khó nhọc thế nào. Chỉ có điều họ đang đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Họ tìm hạnh phúc chứ không phải tìm môt người để cho có vợ hoặc chồng. Họ ý thức sâu sắc về tình yêu, giá trị hạnh phúc gia đình.

Trái tim của họ bực bội khi phụ huynh mãi thuyết giảng về việc kết hôn. Trái tim của họ lại rung lên khi nghe được một câu nói vô tình nào đấy mà họ cảm nhận được tình yêu và hạnh phúc của chồng vợ, gia đình đâu đó.

Một cuộc gọi của đồng nghiệp của họ cho vợ/chồng để hò hẹn một bữa tối hay cùng nhau đi mua sắm, ăn tối hay đưa con đi chơi hoặc đơn giản là chỉ đón nhau sau giờ làm việc. Cái âm thanh dịu nhẹ, êm đềm mà họ nghe được từ một người đang nói điện thoại khiến họ hình dung ra người bạn đời của người đang nói ấy thế nào, cuộc sống của họ hạnh phúc thế nào. Ngay lúc ấy người độc thân sẽ trào dâng cảm xúc. Họ khao khát được yêu và kết hôn.

Một hình ảnh nào đấy trên đường thể hiện người vợ/chồng thể hiện tình cảm với nhau khiến cho tâm trí họ kích hoạt về việc kết hôn. Tình cảm của người cha/mẹ dành cho đứa con bé bỏng khi con vui đùa hay đau ốm họ gặp đâu đó trên đường là mồi lửa kích hoạt khát khao yêu thương, khát khao làm chồng/vợ/cha/mẹ trong họ trỗi dậy. Một lát cắt cuộc sống chạm vào tim của người độc thân sẽ cày xới lên mảnh đất yêu thương khiến họ muốn gieo hạt giống kết hôn.

Cuộc gọi điện thoại của một đứa trẻ lạc vào máy của một người độc thân với giọng nói trẻ thơ nón nớt, nũng nịu hay tin tưởng đối với người mà chúng tưởng là cha/mẹ khiến người độc thân tan chảy, mềm lòng mà chỉ muốn kết hôn. Kết hôn để được vào vai chính trong cuộc gọi chứ không phải là để nhận một cuộc gọi đi lạc. Kết hôn để được đón nhận hạnh phúc thực sự của cuộc gọi chứ không phải là hạnh phúc vay mượn như hôm nay.

Những thứ khiến con người rung đông, thay đổi suy nghĩ, có thêm động lực tích cực là những thứ có thể chạm được vào trái tim, cảm xúc. Nó không phụ thuộc điều đó nhiều hay ít, thường xuyên hay không thường xuyên, là đúng đắn hay không đúng đắn.

Kết hôn là chuyện hệ trọng, càng được quyết định bằng sự chín chắn và chín muồi của cảm xúc bao nhiêu thì càng mang lại hạnh phúc bấy nhiêu. Khi thấy đủ yêu, khi thấy đủ muồi tự những tâm hồn đơn lẻ sẽ tìm đến nhau. Người ngoài cuộc, có chăng chỉ giúp họ cái cớ.

Mọi lời giáo huấn, mọi lý lẽ đều không làm cho những người độc thân cảm thấy có động lực để nhanh tiến tới hôn nhân. Nếu ai đó bất lực mà kết hôn để chấm dứt những lời lải nhải bên tai thì tất cả đã tìm đến một kết cục thiếu hạnh phúc.

Mọi cuộc hôn nhân đều sẽ đến theo cách riêng của nó. Hôn nhân là duyên nợ không phải ai muốn cũng được như ý. Cứ để mọi người đi đến hành trình hôn nhân theo cách của họ. Hôn nhân của họ thế nào thì đó là bài học mà hai người cần phải học với nhau.

Phụ huynh cứ giữ đúng vai người sinh thành. Mọi duyên lành, duyên dở để cho những đứa con quyết định và chịu trách nhiệm.   

Bạn có thể thích 

Leave a Reply