Cuộc đời của mỗi người là một sản phẩm độc quyền. Mỗi người là tác giả duy nhất của cuộc đời mình. Theo cuốn «Hành trình của linh hồn » của tác giả TS Michael Newton thì trước khi chúng ta đến cuộc đời này, chúng ta đã được cho xem những phiên bản cuộc đời mà chúng ta có thể lựa chọn. Ta đến cuộc đời này là lựa chọn của ta – dành cho chính mính.
Mỗi người là một cuộc đời duy nhất
Cuốn sách «Hành trình của linh hồn » viết rằng cuộc đời mỗi người dường như đã được sắp đặt trước. Sự sắp đặt đó dựa vào những gì mà linh hồn chúng ta đã trải qua trong quá khứ, những bài học chúng ta phải học để hoàn thiện mình khi làm kiếp người theo cách chúng ta lựa chọn. Tuy nhiên, chúng toa hoàn toàn không nhớ gì về sự lựa chọn khi ta ở kiếp này.
Thực tế, chúng ta không biết trước được điều gì xảy ra trong cuộc sống của mình. Có những biến cố không như ý đến bất ngờ. Chúng ta bị các sự cố đó làm cho đau. Những nỗi đau, thể chất, tinh thần cứ vậy hình thành trong chúng ta.
Chúng ta góp phần mình tạo ra những chất dinh dưỡng để nuôi dưỡng nỗi đau tinh thần của mình. Ví dụ như bạn bất ngờ mất đi người thân. Bạn luôn giữ trong mình nỗi đau mất mát ấy. Mỗi dịp cúng lễ bốn chín, một trăm ngày cho người thân chúng ta lại khắc thêm một lần nữa sự mất mát. Sau đó mỗi năm một lần chúng ta lại gợi lại nỗi đau đó một lần nữa. Nỗi đau vì thế cứ tồn tại như là ngày hôm qua.
Nếu chúng ta chọn cách chấp nhận, sự mất mát của người thân là sự lựa chọn của họ trên con đường hành trình mà họ đã chọn thì sẽ có cái nhìn khác hơn về nỗi đau mất mát đó. Chúng ta sẽ chấp nhận được việc người thân từ bỏ mình một cách dễ dàng và ít đau khổ hơn. Chúng ta cũng sẽ lấy làm vui vì mình đã được đồng hành cùng người thân trong một khoảng thời gian ngắn ngủi của họ.
Thời gian cũng sẽ dần khiến chúng ta nguôi ngoai mọi nỗi đau. Nếu chúng ta biết và chấp nhận rằng mỗi người có một con đường đi đã chọn như là số mệnh thì chúng ta sẽ khiến nỗi đau dịu đi sớm hơn. Thời gian đau khổ ngắn hơn sẽ giúp cho chúng ta hoàn thành tốt hơn con đường của mình.
Sự mất mát của người thân cũng là một thử thách để chúng ta học những bài học kiên cường trong cuộc sống. Sau mỗi biến cố đớn đau sẽ giúp cho trái tim chúng ta mạnh mẽ hơn, yêu thương nhiều hơn. Chúng ta biết rằng cuộc sống vô thường và ngắn ngủi. Chúng ta không còn lãng phí thời gian vào những việc không làm cho chúng ta hạnh phúc. Chúng ta cũng thôi không còn đối xử tệ bạc với nhau. Lòng từ bi trong chúng ta sẽ trỗi dậy. Tình yêu thương sẽ dồi dào trong trái tim ta.
Chúng ta cũng có thể là một phiên bản duy nhất khi mà không giống với bạn bè cùng trang lứa. Chúng ta sinh ra với một cố tật cơ thể nào đó, một hình thái tinh thần hoặc giới tính không phổ biến. Điều đó là lựa chọn của chúng ta khi đầu thai làm kiếp này. Bằng những sự khác biệt đó chúng ta sẽ học được những bài học đặc biệt. Tình yêu thương, chia sẻ với những cuộc đời đặc biệt là món quà không phải ai cũng có thể học được. Khi là một trong số đó, chúng ta sẽ hiểu sâu sắc những nỗi đau mà những người như chúng ta phải chịu. Vì vậy chúng ta sẽ không còn kỳ thị, phán xét, ghét bỏ những người như thế.
Mỗi người cũng sẽ có một điều gì đó thật đặc biệt. Sự đặc biệt đó đôi khi bị lu mờ do chúng ta cố tình biến mình thành một người khác do điều kiện sống mang lại. Do chúng ta phải đóng quá nhiều vai diễn trong cuộc đời. Là người con ngoan, trò giỏi, người anh/người chị gương mẫu, người dâu hiền rể thảo, người thành đạt, giàu có… Nhưng danh xưng đó, những ánh hào quang đó che lấp con người thật của ta. Những điều đặc biệt trong ta dần bị chôn vùi trong quên lãng.
Giữ gìn và làm tăng giá trị «sản phẩm độc quyền »
Mỗi người là bản thể độc quyền, duy nhất
Nếu chúng ta chọn cách làm tăng giá trị độc quyền của bản thân lên thì sẽ có một phiên bản độc nhất xuất sắc trong cuộc đời này. Chúng ta có thể chẳng trở thành một con người nổi tiếng nào cả nhưng chúng ta là một phiên bản vô cùng đặc biệt.
Một cô nàng không xinh đẹp hay không hoàn hảo về hình thể nhưng chúng ta lại có một trái tim nồng hậu và ấm áp khiến người đối diện muốn đến gần và yêu thương.
Một người khiếm khuyết giác quan có thể không tận hưởng được những thứ mà người bình thường có thể tận hưởng được thì họ lại có cảm nhận sâu sắc hơn không đến từ giác quan mà đến từ trái tim và trực giác. Cảm nhận đó không bao giờ sai cả.
Chúng ta không thấy mình thuộc về giới tính mà chúng ta đang có trên cơ thể mình, điều này cũng chẳng sao cả. Một trái tim và tấm lòng đẹp hay một trí tuệ xuất chúng không lựa chọn cố định trong một hình hài giới tính cụ thể nào cả. Dù là giới tính nào thì chúng ta vẫn là cảm xúc đó, trí tuệ đó, tình yêu thương đó. Cách chúng ta thể hiện con người thật sự chúng ta mới là điều xác định chúng ta là ai.
Vì vậy, đừng lo sợ khi biết mình có một điều gì đấy khác lối nghĩ thông thường. Đừng cố tìm mọi cách che dấu đi những điều mình đang có, những trạng thái mà mình đang là. Khi chúng ta nói với mọi người điều chân thực của chính mình là chúng ta đang yêu bản thân mình và tôn trọng tất cả mọi người. Nếu chúng ta trở thành người này người nọ được xã hội và mọi người tôn vinh mà bản thân ta luôn đau buồn và xấu hổ vì không dám nói thật với chính mình, với mọi người thì chúng ta không xứng đáng với sự công nhận đó. Chúng ta mắc nợ cuộc đời này một nói thật về bản thân.
Chúng ta sống trên cuộc đời này là để hoàn thiện một cuộc đời với những ý nghĩa và những bài học mà chúng ta đã chọn. Việc của chúng ta là tìm cách để phát huy những giá trị sẵn có của bản thân để trở thành phiên bản DIY (Do It Yourself – tự mình làm lây xuất sắc nhất của chính mình. Cứ là chính mình. Cứ yêu thương bản thân mình ở phiên bản chân thực nhất và hoàn thiện bản thân để trở thành phiên bản xuất sắc duy nhất trên đời này. Có thể ai đó sẽ nhận ra giá trị duy nhất xuất sắc của bạn, cũng có thể chẳng ai nhân ra điều đó. Chẳng có gì phải lo lắng cả, chúng ta đã sống tốt nhất cuộc đời của mình. Đó là phiên bản xuất sắc mà chúng ta đã có.
Bạn có thể thích