Mỗi lần đi thăm di tích lịch sử, nơi tưởng niệm những liệt sĩ mình cảm thấy không vui. Nơi đó gợi nhớ những cuộc chiến. Chiến tranh đi liền nỗi đau. Bên thắng cuộc và bên thua cuộc đều như nhau. Đau!

Hôm nay, mình đọc một câu chuyện người lính từ cõi chết kể về những nỗi đau chiến tranh qua cuộc đời của mình. Câu cuyện kể rằng, có người lính tưởng đã hy sinh nhưng rồi lại trở thành tù binh khi thoi thóp thở trong một trận càn. Trong giây phút sinh tử của người chiến sĩ ấy, có người cố vấn Mỹ ngăn lại không cho bắn người chiến sĩ và vứt xác xuống sông như cách làm thông thường. Người lính ấy, trở thành tù binh và bắt đầu cuộc đời với đủ món đòn tra khảo. Rồi người lính sống sót và trở về thăm lại chiến trường xưa – nơi mà mọi người tin chắc rằng anh đã chết! Chiến tranh luôn có những chuyện phi thường, kỳ diệu như thế!

Những món đòn tra tấn ở nhà tù mà người lính kể trong câu chuyện khiến mình nhớ đến chuyến đi Côn Đảo mấy năm trước. Trong khi mọi người chen chúc nhau đi xem các đòn tra tấn thì mình lại trốn vào một ngách sâu phía sau nhà tù, nơi vẫn vang vang tiếng thuyết minh về những trận đòn tra khảo.

Có lẽ ít ai đặt chân đến chỗ này! Một khu nhà tắm với khoảng không rộng rãi. Bầu trời hôm ấy xanh trong biêng biếc và cao vợi. Mình đứng ngây người ngước nhìn trời xanh. Ngay trong nhà tù cũng có một khoảng trời xanh, đẹp lịm như thế! Có lẽ màu xanh này, khoảng trời này đã giúp cho bao tù binh có thêm động lực để sống sót và bảo vệ đất nước.

Bầu trời xanh với bao khát vọng hòa bình, tự do

Bầu trời xanh với bao khát vọng hòa bình, tự do

Mình đứng ngây người ở đó, nghĩ đến những người lính tù năm nao được tắm táp, được hít thở chút khí trời, được nhìn thấy khoảnh khắc xanh lịm, cao vợi trên bầu trời qua lớp kẽm gai. Ý nghĩ đó khiến cho trái tim mình rung động. Toàn thân mình nổi da gà, cảm nhận được nỗi đau “chi bằng mất tự do”. Khung trời ấy thực sự khiến mình cảm nhận nỗi đau sâu hơn khi nhìn thấy những hình thức tra khảo thân thể vật lý khác.

Ngửa mặt lên trời, ngay lúc ấy, cảm ơn khoảng trời xanh bao la không giới hạn, không kẽm gai, không lính gác. Nhìn khoảng không xanh biếc trên đầu mà lòng yêu quý thêm cuộc sống này. Trân quý những máu xương đổ xuống cho ngày hôm nay được bình yên. Lòng biết ơn trỗi dậy mạnh mẽ.

Biết ơn những người đã từng tắm ở đây. Biết ơn ông nội cũng đã từng trở thành một phần của đất nước. Biết ơn từng hạt đất nơi mình đang đứng và bất cứ nơi nào trên dải đất hình chữ S này. Ở đâu cũng có những nỗi đau, tình yêu thương, sự hy sinh, những hành xử nhân văn…

Mọi cuộc chiến đi qua chẳng nói lên được sức mạnh của bên nào trong lịch sử nhân loại. Chiến tranh cuối cùng cũng chỉ để con người hiểu hơn giá trị sâu sắc của hòa bình. Thế nhưng người ta vẫn không chịu sống hòa ái cùng nhau mà phải trải qua chiến tranh mới quan lại yêu và trân quý hòa bình đã mất.

Hôm nay ngồi ngẫm nghĩ lại và chợt hiểu ra đôi điều. Có lẽ chính vì mẹ luôn thăm bàn thờ ông nội, đi thắp hương cho các liệt sĩ vào ngày 27/7 nên trong mình ngấm được lòng biết ơn theo một cách khác biệt. Lòng biết ơn hiện diện trong mình tự nhiên và ngấm vào cuộc sống.

Yêu đất nước Việt Nam mà chẳng biết mô tả tình yêu ấy thế nào. Chỉ biết rằng, cho lựa chọn sống lâu dài thì mình vẫn chỉ chọn Việt Nam. Ở trên đất nước Việt Nam, được làm điều mình thích, được nói tiếng Việt thật sõi, được nghe đủ tiếng nói, âm điệu tiếng Việt vùng miền, cảm nhận cảm xúc từ lời nói của người đối diện qua từng biểu cảm âm lượng, được ăn những món ăn thuần túy Việt Nam mộc mạc, được tự do đi lại trên đất nước Việt Nam… mình thấy thế là đủ.

Người mẹ là trái tim của gia đình. Mẹ sẽ là người dễ dàng truyền năng lượng lòng biết ơn, tình yêu thương đến các con theo dòng chảy như là nước. Người con tiếp nhận được dòng chảy đó sẽ đón nhận được năng lượng hạnh phúc mà cuộc sống luôn dành tặng. Bởi vì năng lượng biết ơn mang tần số rung động rất cao. Nó có khả năng thu hút những điều tốt đẹp có cùng tần số rung động tương đương. Một người thu hút và được bao bọc bởi năng lượng biết ơn, tình yêu thương sẽ luôn hạnh phúc và đủ đầy.

Những nhà đầu tư tài giỏi họ thường chọn những người đối tác có tần số rung động năng lượng của lòng biết ơn, đặc biệt là biết ơn cha mẹ. Bởi họ tin người có lòng biết ơn đấng sinh thành là người đáng trân trọng và tin cậy. Ngược lại, họ cho rằng, người không biết ơn đấng sinh thành ra mình thì trên đời này người đó rất khó để biết ơn người khác. Người không có lòng biết ơn thường rất khó thành công và khó đồng hành lâu dài được.

Mỗi ngày gửi vào “tài khoản biết ơn” của mình một “đồng xu nhỏ biết ơn” để biết mình hạnh phúc đến nhường nào.

Trái tim không biết ơn sẽ không tìm được sự hạnh phúc. Khi chúng ta có lòng biết ơn, sẽ tìm thấy hạnh phúc từng giờ” (Henry Ward Beecher).

Bạn có thể thích

Leave a Reply