Có bao giờ bạn nhận ra rằng, cách bạn đối xử với chính mình thường khắt khe hơn nhiều so với cách bạn đối xử với những người xung quanh? Khi một người bạn thân gặp khó khăn, bạn sẽ động viên họ bằng những lời dịu dàng, ấm áp. Còn khi bản thân mắc sai lầm, bạn có sẵn sàng tha thứ và bao dung hay là chỉ trích, trách móc, thậm chí phủ nhận giá trị của bản thân? Hôm nay mình muốn gửi đến bạn một thông điệp: trở thành người bạn thân của chính mình.
Bạn có cư xử với như người bạn thân của chính mình khi bạn mắc lỗi?
Khi mắc lỗi, bạn thường làm gì với bản thân? Có phải bạn sẽ có cảm giác rất khó chịu, bực tức? Sau đó bạn liên tục trách móc, chỉ trích, phán xét bản thân và đặt ra hàng tá câu giá mà. Bạn chỉ muốn quay ngược bánh xe thời gian và điều chỉnh hết mọi thứ mà bạn cho đó là sai lầm. Bạn muốn mọi thứ phải tốt nhất và không tì vết. Đáng tiếc là bạn không thể làm được điều đó và nó khiến bạn luôn day dứt trong lòng. Để thỏa mãn sự day dứt đó, bạn không ngần ngại trút những cơn giận lên chính mình.
Cơn giận đó có thể là những lời trách mắng thậm tệ hoặc là một sự trừng phạt như không ăn hay không còn hứng thú để ăn. Tước bỏ mọi thú vui của bản thân vì cảm thấy không xứng đáng. Bạn cũng có thể trừng phạt bản thân bằng cách để cho tâm trạng của mình chìm trong bể cảm xúc tồi tệ, tiêu cực. Một ngày của bạn trôi qua trong đau buồn. Có khi điều đó còn kéo dài cả tháng, cả năm, cả đời… tùy mức độ của sai lầm.
Chúng ta đã quá quen với việc khắt khe với chính mình, vì chúng ta tin rằng điều đó sẽ giúp mình trưởng thành hơn. Sự thật thì, sự khắc nghiệt không làm bạn tốt hơn – nó chỉ khiến bạn kiệt sức và đánh mất niềm tin vào chính mình.
Những niềm tin tiêu cực của bạn có phải là giá trị thật của bạn không?
Mỗi chúng ta đều mang theo những niềm tin giới hạn về bản thân mà có thể chính mình cũng không nhận ra. Những suy nghĩ như:
“Tôi không đủ giỏi.”
“Tôi không xứng đáng được yêu thương.”
“Tôi không thể thay đổi.”
Tôi không thể quên được”
Những điều này có phản ánh giá trị thật của bạn không? Điều này hoàn toàn không đúng. Đó chỉ là một phần bóng tối, phần chưa hoàn thiện trong bạn mà thôi. Sự thật là bạn đã nhắc đi, nhắc lại những câu nói này nhiều đến mức bạn tin đó là sự thật. Điều quan trọng là bạn đã lặp đi lặp lại những điều này trong lúc tâm hồn bạn nhạy cảm nhất, dễ tổn thương nhất.
Chỉ cần bạn thoát ra khỏi vai chính mình, vào vai một người bạn thì cư xử sẽ khác ngay. Bạn thử tưởng tượng nếu một người bạn thân nói với bạn rằng họ không đủ giỏi, bạn sẽ phản ứng thế nào? Có phải bạn sẽ gật đầu đồng ý, hay sẽ động viên họ rằng:
“Bạn đang cố gắng mỗi ngày và đó là điều quan trọng nhất.”
“Bạn đã có những giá trị riêng mà có thể chính bạn chưa nhìn thấy.”
“Bạn có thể thay đổi, miễn là bạn sẵn sàng cho phép mình làm điều đó.”
Bạn đã bao giờ nói những điều đó với chính mình khi bạn mắc lỗi, bạn thất bại? Khi tâm trạng bạn xấu nhất, hãy làm người bạn thân của chính mình. Chẳng có ai hiểu bạn bằng chính bạn cả. Khi tâm trạng xấu nhất, bạn đừng tìm kiếm điều gì ở bên ngoài. Thoát khỏi vai “chính mình” và vào vai người “bạn thân” của bạn. Lúc ấy bạn sẽ nói những lời dịu dàng, động viên thay vì oán trách, dằn vặt bản thân.
Một người bạn thân trí tuệ sẽ chẳng bao giờ làm bạn đau cả. Người ấy luôn ở bên cạnh bạn, nuông chiều và yêu thương để bạn vượt qua được giây phút yếu lòng nhất. Có thể một thời điểm nào đấy họ sẽ gay gắt với bạn, nói cho bạn những sự thật đau lòng về bạn. Đó là khi họ biết bạn có đủ sự minh mẫn về trí tuệ và mạnh mẽ về cảm xúc. Khi bạn đang bị tổn thương, họ chọn cách xoa dịu bạn, nâng đỡ bạn. Họ tự nguyện làm chỗ dựa để bạn trút ra hết những bất lực, bức bối, đau đớn trong lòng. Đáng tiếc là chúng ta không phải ai cũng có người bạn tuyệt vời như thế!
Khi vào vai người bạn thân của chính mình, bạn sẽ được động viên, an ủi và yêu thương. Tình yêu thương ấy đi từ tận đáy lòng và khao khát của bạn. Bởi vì bạn hiểu mình cần gì, muốn gì ngay trong lúc ấy.
Lần đầu tiên mình phát hiện ra việc đổi vai này là vào một buổi chiều. Hôm ấy mình đi làm về đã rất mệt và trách móc bản thân thật nhiều vì một sai sót trong công việc. Mình cố gắng chạy xe thật nhanh về nhà để tìm cảm giác bình yên. Khi vừa bước vào nhà, cảnh tượng ngôi nhà vắng lặng nhưng lại là dấu tích của một vui vừa kết thúc, nhà cửa ngổn ngang bừa bãi, mùi đồ ăn tanh nồng. Mình nôn nao trong lòng như muốn lộn ngược dạ dày ra ngoài. Bất lực nhìn bản thân và chợt hiểu ra, ngay lúc này không cứu mình thì chẳng ai có thể cứu mình cả.
Đóng cửa lại, mình xách xe chạy ra ngoài, tấp vào một quán càfe, chọn một góc yên tĩnh và ngồi xuống. Nước mắt rơi lã chã. Một cơn sóng thần ập xuống trong lòng làm tuôn ra bao nhiêu buồn đau. Lúc ấy, mình biết bản thân mình đang yếu đuối, đang bất lực, đang bùng nổ… Rồi cơn sóng thần ấy đi qua, dịu dần.
Mình đã thoát ra khỏi nỗi buồn hôm đó, lòng nhẹ bẫng và mỉm cười. Hóa ra mình có thể trở thành một người bạn chỉ lắng nghe những uất ức của chính mình để nó được tuôn trào mà không một chút kìm nén hay oán trách. Mình gọi đó là “thoát vai”. Sau này, khi tâm trạng rơi vào vùng xám, u tối mình thường áp dụng cách này. Bây giờ mình còn biết tự ôm lấy mình, vỗ về và động viên như một người bạn thân của chính mình. Có lẽ đó là kết quả của hành trình hoàn thiện nội tâm bình an của mình.
Bạn có muốn mình chia sẻ bài thực hành để trở thành người bạn thân của chính mình?
Viết xuống 3 niềm tin tiêu cực bạn có về bản thân.
Hãy hỏi lại: “Điều này có thực sự đúng không?”
Nếu bạn đang nói những điều này với một người bạn thân, bạn sẽ phản biện thế nào?
Ví dụ:
Niềm tin tiêu cực: “Tôi không đủ giỏi.”
Tự hỏi lại bạn: “Có phải bạn không giỏi”.
Cách phản biện: “Không ai hoàn hảo ngay từ đầu. Ngay lúc này, tôi có thể chưa giỏi nhưng tôi đang học hỏi và tiến bộ mỗi ngày. Bằng chứng là tôi đã làm việc không ngừng nghỉ, những kiến thức mới luôn được tôi cập nhật hằng ngày. Kỹ năng và kiến thức của tôi bây giờ đã hoàn toàn khác với mấy tháng trước.”
Bạn nhớ thực hành bài tập này hàng ngày nhé!
Mỗi khi bạn ý thức được một niềm tin giới hạn, bạn đang mở ra cơ hội để thay đổi nó. Khi bạn thay đổi cách bạn nhìn nhận chính mình, cả thế giới xung quanh cũng sẽ thay đổi theo. Bạn không cần phải hoàn hảo để xứng đáng được yêu thương. Không cần bạn phải đạt được điều gì đó vĩ đại để chứng minh giá trị của mình. Bạn xứng đáng được yêu thương – ngay trong khoảnh khắc này, với tất cả những gì bạn đang có cả phần ánh sáng lẫn bóng tối. Hãy bắt đầu yêu thương, tha thứ và bao dung cho chính mình, bạn thân mến!
Bạn có thể chia sẻ trải nghiệm thực hành của bạn bằng cách phản hồi tại bài viết hoặc gửi e-mail cho mình: phannthangvn@gmail.com. Nếu bạn muốn nhận thêm hướng dẫn chuyên sâu hơn, hãy đặt lịch hẹn trò chuyện 1:1 với mình.
Mình cung cấp dịch vụ đồng hành 1:1 “Tư vấn pháp luật và bình an nội tâm trong hôn nhân”. Nếu bạn được mô tả trong dịch vụ này thì có thể tham khảo dịch vụ của mình nhé! Nếu không được mô tả trong dịch vụ thì mình thành tâm chúc mừng bạn và mong bạn gửi đường link này đến với người bạn nghĩ là họ cần. Giúp người khác bình an là bạn đã gieo cho mình hạt giống bình an. Cảm ơn bạn đã lan tỏa.
Bài viết cùng chủ đề